Có bao giờ anh tìm lại mùa đông
Hoàng hôn tím đẫm màu thương nhớ?
Từng giọt đàn rơi, nghe hồn sao bỡ ngỡ
Trong cái rét run người kỉ niệm ấm từng đêm.
Có khi nào anh nhớ về em
Với những chuyện cổ tích và nàng tiên xinh đẹp
Với những ước mơ rất gần nhưng không thật
Với mùa đông, ấm bởi tiếng em cười?
Có bao giờ anh tìm lại niềm vui
Trong tuổi thơ dấu yêu trong vòng tay mẹ
Những đêm đông vọng bao lời ru khẽ
Vang khúc hát à ơi... êm ái giấc ngủ say?
Bôn ba cuộc đời, quên mất tuổi thơ ngây
Mùa đông xưa cũng chìm vào ký ức
Em sẽ tìm cho anh những nguồn vui đã mất
Để mùa đông vẫn ấm mãi bên đời.
(Phan Thị Mỹ Huệ)