Mặt trời nắng và hoa
Cùng những ly kem tan trong đầu lưỡi
Em tự thưởng cho mình một ngày không vội
Giản dị thôi mà cứ như là...
Em biết rằng tàu cũng có sân ga
Em đâu phải mũi tên mà lao mải miết
Cho một ngày lá cười cùng mắt biếc
Giản dị như em nắm một bàn tay
Khép bờ mi để chặn những vòng xoay
Mắt môi em thơ ngây kịp tròn ngày nắng
Giản dị không em một khoảng trời rất lặng
Xòe bàn tay em đếm những sắc màu
Cho một ngày dường như đã rất lâu
Em vô tư để quên mình đâu đó
Tự khúc cất lên cho những điều chưa rõ
Giản dị thôi em khi ga đón những con tàu
(Hoài Sâm)