Con đánh cược cuộc đời bằng những câu thơ
Để đem về phù du mây trắng
Mẹ đánh đổi đời mình bằng một sương hai nắng
Trên cánh đồng đầy những hố bom sâu
Mưa nắng âu lo vai áo mẹ sờn màu
Con vẫn xa xôi phương trời viễn sứ
Cây lúa lớn lên từ bàn tay lam lũ
Cứ tốt tươi như thấu hiểu đất nghèo
Con chẳng có gì ngoài mơ ước mang theo
Cùng những câu thơ vụng về con đã viết
Để có mùa màng cây lúa đã đơm bông
Nơi con đi qua nắng rải thơm cánh đồng
Bầy chim hát về ấm no hạnh phúc
Những người đàn bà đảm đang thuần thục
Nặng trĩu vai gầy gánh lúa đường xa
Con đã về trên con đường mẹ đã từng qua
Và nhận thấy thơ không chỉ là mây trắng
Thoăn thoắt bước chân người đàn bà gánh nặng
Như gánh vè nhà ăm ắp những niềm vui.
(Sưu tầm)